Cảm xúc – Niềm Tự hào của con khi nhận Khen thưởng Học sinh Giỏi từ Công ty nơi Bố Mẹ đang Công tác

Kỳ thi tốt nghiệp THPT đã khép lại. Em vẫn còn nhớ rõ cảm giác khi đặt bút viết những dòng cuối cùng trong phòng thi – nhẹ nhõm, run rẩy, nhưng cũng đầy mong đợi. Một chặng đường mười hai năm đã thật sự khép lại. Không còn những buổi sáng đến Trường vội vã, không còn tiếng trống báo giờ vào lớp, không còn phải lo lắng về bài kiểm tra hay con điểm trong sổ liên lạc. Những ngày sau đó, em sống giữa sự lưng chừng của quá khứ và tương lai: chưa phải là Sinh viên, cũng không còn là Học sinh. Một khoảng trống nhẹ tênh nhưng cũng đầy suy nghĩ.

Trong khoảng thời gian ấy, em được cùng Gia đình tham gia chuyến du lịch nghỉ dưỡng hằng năm của Công ty nơi Bố em đang công tác và làm việc ở đó. Đặc biệt nhất trong chuyến du lịch mỗi năm chính là đêm Gala tổng kết với phần trao thưởng cho con của Cán bộ – Công nhân viên trong Công ty khi đã có một năm học đầy cố gắng và sự nỗ lực với những thành tích vô cùng đáng nể. Em vẫn còn nhớ rõ không khí hôm đó: ánh đèn sân khấu lung linh lấp lánh, tiếng nhạc nền du dương mà sôi động, và những tràng pháo tay vang lên khi các con của Cán bộ – Công nhân viên được xướng tên trao thưởng. Khi MC đọc đến tên em, tim em khẽ rung lên một nhịp. Em có chút ngỡ ngàng và xúc động. Khi còn đi học, phần thưởng Học sinh Giỏi mỗi năm như một thói quen – vui đấy, nhưng cũng không nhiều suy nghĩ. Còn lần này, sau khi đã đi qua hành trình học trò, món quà ấy mang một ý nghĩa hoàn toàn khác. Nó giống như một nốt lặng đẹp đẽ giữa bản nhạc nhiều cung bậc của năm cuối tuổi học trò. Nếu như ở những năm trước, em đón nhận phần thưởng với niềm vui vô tư và háo hức, thì lần này, cảm xúc trong em lại sâu lắng hơn rất nhiều. Cái “bắt tay cuối” với bác Đỗ Trần Quân – Chủ tịch HĐQT Công ty cũng đánh dấu: “Đây có lẽ là lần cuối cùng em được nhận phần thưởng dưới danh nghĩa “học sinh”, cũng là lần cuối cùng em được nhần phần thưởng của Công ty cổ phần May mặc QTNP.

Phần thưởng năm nay là một món quà không chỉ có giá trị về vật chất mà còn có ý nghĩa về tinh thần. Nhưng điều khiến em xúc động hơn cả không phải là số tiền hay món quà, mà là ánh mắt rạng rỡ của Bố ngồi phía dưới. Em biết Bố em đã thầm phần nào tự hào về em. Em biết bố đã âm thầm dõi theo từng bước em đi, dù Bố em không giỏi những lời hoa mỹ. Em biết Bố luôn ở phía sau để đồng hành cùng em, nhiều lúc căng thẳng khi thấy Em quay cuồng bên đống sách vở, áp lực với điểm số. Và giờ đây, chính nơi làm việc của Bố em – một môi trường vốn rất xa lạ với thế giới học sinh – lại trở thành nơi ghi nhận thành quả ấy. Một nốt trầm – nó như một điểm gặp gỡ lặng lẽ nhưng đầy ý nghĩa giữa hai thế giới: thế giới của bố – công việc, áp lực, cơm áo gạo tiền; và thế giới của em – tuổi học trò, bài vở và mộng mơ.

Phần thưởng ấy đã phần nào tạo điều kiện thuận lợi cho không chỉ em mà những con của Cán bộ công nhân viên khác có thêm những hành trang sẵn sàng bước tiếp con đường phía trước. Với các em học sinh cấp 1 thì sẽ dùng để mua những cuốn truyện tranh, hộp màu vẽ, phần đồ chơi yêu thích. Còn với các cô cậu học sinh cấp 2 sẽ mua những bộ quần áo xì tin, những cuốn sách về xã hội, về tâm lý, văn hóa,… Và với những học sinh cấp 3, trưởng thành hơn sẽ biết đầu tư vào những khóa học để tự tin bước vào năm học mới. Tất cả đều có một mục tiêu chung là phát triển bản thân, biết đầu tư vào những gì tốt nhất, phù hợp nhất cho bản thân để có động lực cho hành trình mới, và cảm giác được tự tay thanh toán bằng số tiền mình nhận được qua những nỗ lực xứng đáng sẽ khiến bản thân cảm thấy mình đã lớn hơn, trưởng thành hơn. Trưởng thành, theo một cách thật nhẹ nhàng.

Phần thưởng ấy, với em, còn là một lời nhắn nhủ: rằng dù phía trước là con đường nào – Đại học, du học, hay một hướng rẽ khác – thì em vẫn đang được tin tưởng và kỳ vọng. Không phải áp lực, mà là một sự khích lệ âm thầm: “Con đã làm tốt, và con có thể đi xa hơn nữa.” Phần thưởng năm nay không chỉ là kết quả của học tập, mà là kết tinh của một chặng đường dài – của sự nỗ lực, trưởng thành, và biết ơn. Em sẽ luôn nhớ về khoảnh khắc ấy – khoảnh khắc em được gọi tên giữa hội trường đông đúc, được đại diện gia đình mình bước lên sân khấu, và được thấy khuôn mặt rạng rỡ của người thân mình giữa những tràng pháo tay. Đó là món quà tinh thần quý giá mà em mang theo bước vào hành trình mới – Hành trình trưởng thành thực sự của một người trẻ đang bắt đầu viết tiếp giấc mơ đời mình.

Em xin trân trọng gửi cảm ơn Ban lãnh đạo Công ty cổ phần May mặc QTNP – những người có thể không hề quen biết em, nhưng vẫn dành sự quan tâm đến em cũng như các con của các Cán bộ công nhân viên trong Công ty, không chỉ đồng hành, sát cánh cùng bố mẹ ở Công ty mà còn quan tâm chia sẻ đến con – những thế hệ trẻ mầm non tương lai đất nước. Và trên hết, em muốn cảm ơn Bố – người đã luôn âm thầm bên con, không chỉ trong những lúc con tỏa sáng, mà cả những lúc con vụng về, mỏi mệt.

Em xin kính chúc các bác, các cô chú Ban lãnh đạo Công ty luôn mạnh khỏe, hạnh phúc, tràn đầy năng lượng để tiếp tục chèo lái con thuyền tập thể mang tên Công ty cổ phần May mặc QTNP ngày một phát triển vững mạnh. Em cũng xin gửi lời chúc đến toàn thể Cán bộ, công nhân viên Công ty luôn có thật nhiều niềm vui và may mắn trong cuộc sống. Mong rằng truyền thống trao thưởng ý nghĩa này sẽ tiếp tục được duy trì và lan tỏa, để những bạn nhỏ sau em cũng sẽ có cơ hội được tiếp thêm niềm tin như em hôm nay.

Bước ra từ năm học cuối của tuổi học trò, em hiểu rằng học Giỏi không còn là mục tiêu duy nhất. Quan trọng hơn là sống có trách nhiệm, biết ơn, và không ngừng vươn lên. Phần thưởng năm ấy – tại nơi bố làm việc – sẽ mãi là một trong những kỷ niệm đẹp nhất, đánh dấu thời khắc em thật sự khép lại tuổi học trò và mở ra hành trình mới – hành trình của một người trẻ đang bắt đầu trưởng thành.

 

Bài viết của Tăng Đức Bảo Minh

Biên soạn: Nguyễn Văn Quân – BCH Công đoàn Công ty

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *